thiết bị phát hiện khói so với cảm biến nhiệt
Khi nói đến hệ thống phát hiện cháy, việc hiểu rõ sự khác biệt giữa các thiết bị dò khói và dò nhiệt là rất quan trọng để đảm bảo an toàn tối ưu. Các thiết bị dò khói được thiết kế để nhận biết sự hiện diện của các hạt khói trong không khí, thường hoạt động thông qua công nghệ quang học hoặc ion hóa. Thiết bị dò kiểu quang sử dụng tia sáng để phát hiện các hạt khói, trong khi thiết bị dò kiểu ion hóa phản ứng với các hạt vô hình sinh ra từ quá trình cháy. Ngược lại, các thiết bị dò nhiệt được thiết kế để phản ứng khi đạt ngưỡng nhiệt độ nhất định hoặc khi nhiệt độ tăng nhanh. Chúng sử dụng phương pháp dò nhiệt độ cố định hoặc dò tốc độ tăng nhiệt. Thiết bị dò nhiệt độ cố định sẽ kích hoạt khi nhiệt độ môi trường đạt đến mức đã xác định trước, thường vào khoảng 135-165°F, trong khi thiết bị dò tốc độ tăng nhiệt sẽ kích hoạt khi phát hiện sự gia tăng nhiệt độ nhanh chóng, thường là 12-15°F mỗi phút. Cả hai loại thiết bị này đều phục vụ những mục đích riêng biệt và thường được sử dụng bổ trợ lẫn nhau trong các hệ thống phát hiện cháy toàn diện. Thiết bị dò khói vượt trội trong việc cảnh báo sớm, đặc biệt trong môi trường dân cư và văn phòng, trong khi thiết bị dò nhiệt phù hợp hơn cho những khu vực mà thiết bị dò khói có thể gây báo động giả, như nhà bếp, nhà để xe hoặc các khu công nghiệp nhiều bụi.